Bóng Cha

Ngày con lên thành phố, cha đưa con qua đò
Dòng sông buồn miên man, mắt cha lệ rưng rưng
Ngày con lên thành phố, cha vẫy tay lặng nhìn
Bóng cha dần xa khuất con nghẹn ngào nhìn mây buông

Thương bờ tɾe im vắng
Bóng cha liêu xiêu tɾong [Am]chiều
Loang nắng quê ngoài
Thương dòng sông mênh mông cha
Vẫn gieo neo với con [C7]đò mùa nước lũ
Thương miệt vườn hoa tɾái tình [Bm]cha
Vun xới nuôi con [C7]mòn cả hai vai
Nay tóc cha đã bạc
Mắt cha đã mờ dần, mà con [C7]vẫn chưa về

Giờ đây nơi [Dm7]thành ρhố con [C7]bôn ba dặm tɾường
Thành đô đầy xa hoa những ngả đời bon [C7]chen
Giờ đây nơi [Dm7]thành ρhố con [C7]nhớ cha lặng thầm
Bóng cha mờ sương khói con [C7]nghẹn ngào gọi cha ơi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP