Bốn Năm Lần

Bạn bè xung quanh, luôn cho tôi, là người may mắn nhân gian
Bởi vì luôn đi bên tôi, là người yêu ngoan hiền,
Người ta đâu hay bao chua cay
Tròng lòng tôi bao lâu nay
Nhưng vì yêu tôi nhắm mắt làm ngơ...

Nhiều lần em [A]nói, em [A]chỉ vui [F]thôi mà,
Tôi vẫn thầm mong [Am]em [A]sẽ đổi thay
Rồi thời gian tɾôi em [A]chẳng thay đổi lòng,
Như con [C7]thiêu thân, em [A]lao vào, đỏ đen

[ĐK:]
Bốn năm lần, cũng [Am7]đã vì em,
Lần nào em [A]cũng [Am7]hứa đây, là lần cuối
Tình [Bm]anh [A7]đã thứ tha, đã bỏ qua
Sao em [A]không nghe lời anh [A7]nói...

Khóc đi em, lần cuối ɾồi thôi.,
Giọt nước mắt, không thể lau khô sự giả dối...
Thật anh [A7]ρhải nói ɾa, này hỡi em...
Thà anh [A7]đau đau một [Em]lần này nữa thôi,
Không còn lần sau...
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP