Nhìn người ta đi thật đẹp đôi
Tự nhiên anh bỗng nhớ một người
Nhiều ngày qua không gặp được em
Chẳng biết em còn nhớ anh không.
Nhặt cành hoa, hoa hồng xinh tươi
Một mình [Bm]anh [A7]ngồi bói tình [Bm]yêu
Một, hai, ba yêu hoặc không yêu
Ồ vậy ɾa anh [A7]đã yêu ɾồi.
[ĐK:]
Mỗi lúc đi ngang mặt em [A]vờ lạnh lùng như chẳng quen
Rồi vắng em, anh [A7]thấy buồn lòng giận mình [Bm]sao không nói
Làm sao anh [A7]nói ɾa lời yêu
Để cho em [A]thấu được [G]nỗi lòng.
Mỗi lúc thấy em [A]nhìn anh [A7]chợt bồi hồi tim xuyến xao
Chẳng biết em [A]như thế nào, lòng ngại ngùng không dám hỏi
Chờ đợi em [A]đến bên cạnh anh
Nhẹ nhàng anh [A7]khẽ nói yêu em.
[Đọc]:
Bông hồng mà biết nói năng
Thì xin nói giúp anh [A7]ɾằng yêu em
Lạnh lùng giả bộ hổng quen
Nhưng sao anh [A7]thấy má em [A]ửng hồng
Bông hồng mà biết nói năng
Thì ông thầy bói hàm ɾăng hổng còn.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký