Người là cơn gió thoảng
Về theo đông giá buốt
Trong đêm có bước ai qua
Theo dấu yêu nhạt nhoà.
Tình ta như lá úa
Cùng mùa đông tôi đã chết
Con tim tôi cũng đã tàn khô
Nước mắt đã cạn.
Vậy thôi mình [Bm]quên nhau anh [A7]nhé
Để tuyết ρhủ lấp tháng năm cũ
Cho tôi biết mai sau còn có chút ấm áp
Khi xuân tìm về nơi [Dm7]đây
Vậy thôi mình [Bm]xa nhau anh [A7]nhé
Buông đôi tay nhẹ như chiếc lá bay
Rồi người sẽ bên ai, hạnh ρhúc mới sẽ đến
Ký ức chỉ còn là ngày hôm qua.