Bình Tĩnh Sống

Mỗi buổi sớm mai vừa lên
Nhìn thấy em vẫn yên giấc bên cạnh anh
Một cảm giác thân quen rất yên bình
Ấm áp vòng tay này
Tình anh trao em vô bến vô bờ
Mà giờ sao phai mau như giấc mơ

Thoáng chốc biến tan thành mây
Trời nỗi cơn giông theo cơn mưa chiều nay
Đời hợp tan như con [C7]sóng vơi [Dm7]đầy
Phủ quanh [A7]ngày tháng dài
Mình [Bm]anh [A7]đơn côi tɾên thế gian này
Chẳng còn ai từng chiều buồn anh [A7]lạc lối

Giờ đây anh [A7]cố bình [Bm]tỉnh sống để quên một [Em]người
Và tập quen khi không có em [A]ở kề bên
Trong [Am]giấc mơ từng đêm không còn bóng dáng em
Để cho anh [A7]nguôi ngoai đi nỗi nhớ thương.

Giờ còn tìm đâu nữa em [A]hỡi những ký ức ngọt ngào
Đành lòng em [A]ɾa đi ρhút giây không từ giã
Anh đớn đau gục ngã nắng hoàng hoàng hôn sắp tàn
Cuộc tình [Bm]ta chỉ còn là những áng mây...xa mờ xa
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP