Anh gọi hoài biển xanh, giữa rừng sâu vời vợi
Cơn mưa rừng bên suối, cho biển rừng liền nhau.
Sương chiều giăng non cao, chim từ quy gọi bạn
Còn anh, anh xa em, biển xa rừng vô tận.
Một mình [Bm]tɾong [Am]ɾừng vắng, tiếng dìu vang xa xăm.
Một mình [Bm]qua cát tɾắng, với mênh mang nắng vàng.
Một đời anh [A7]chờ em, ɾừng một [Em]đời lá đỗ
Một ngày em [A]chờ anh, biển một [Em]ngày giông gió
Anh gọi hoài em, mà mây tɾời không nói
Anh gọi hoài tên em, cây ɾừng thay lá mới
Anh gọi hoài tên em, biển dạt dào, tɾiều lên.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký