Biển, Nỗi Nhớ Và Em

Anh xa em trăng cũng chợt lẻ loi thẩn thờ
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm một chút đã cô đơn.

[ĐK:]
Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải mòn
Em đâu ρhải là chiều
Mà nhuộm anh [A7]đến tím.

Sóng có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay em [A]chẳng đến
Dù sóng đã làm anh
Nghiêng ngả vì em.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP