Biển chiều gió cuốn
Từng con sóng hôn lên bãi cát vàng
Biển chiều mênh mang
Hoàng hôn lãng du theo tình cũ.
Thả hồn trôi đi bao ưu phiền
Nhưng cớ sao bao kỷ niệm hằn sâu
Mang nỗi cô đơn tɾong [Am]lòng anh [A7]
Thêm biết bao những chuyện lầm than.
Biển dâng bão tố
Là nơi [Dm7]ấy anh [A7]luôn nhớ em [A]nhiều
Lòng vương vấn tɾong [Am]anh [A7]biết bao điều
Vì anh [A7]đã thương đôi mắt yêu kiều.
Biển dâng bao nỗi nhớ
Từng con [C7]sóng xô nghiêng mãi bến bờ
Là giây ρhút tɾong [Am]anh [A7]vẫn mong [Am]chờ
Vì anh [A7]đã yêu em [A]đến dại khờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký