Ai nỡ đem sầu tương tư
Mà quẳn lên bến thuyền đời
Khi biển tình chìm trong đắm say
Bao cách ngăn biết đâu đi về.
Bến không thuyền, thuyền không lái tình cũng phai
Nỗi đau tương tư tɾùng dương có hay
Thuyền bỏ bến, bến cũng [Am7]ngẩn ngơ với bờ
Duyên kiếp sao nhẫn tâm ơ hờ.
[ĐK:]
Gió cát tăm tối như tóc ɾối biết sao nói nên lời
Phải chăng bão lòng dậy sóng đêm đông
Đành bỏ nhau người sang sông.
Ai nỡ đem [A]sầu tương tư
Mà chất lên bến tình [Bm]người
Đau đớn này lặng lẽ khó nguôi
Duyên cớ sao nói không nên lời.
Bến mong [Am]thuyền, thuyền buông lái tình [Bm]chẳng ρhai
Trái tim đơn côi này không đổi thay
Thuyền bỏ bến, bến vẫn đắm say ngẩn ngơ
Muôn kiếp bến tương tư mong [Am]chờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký