Bên Đời Lẻ Loi

Ngày em bước ra đi phương nào.
Nhiều đêm vắng cô đơn mong chờ.
Hình bóng ai gửi vào trong giấc mơ xa vời.
Bao yêu thương trở về bên tôi.
Ngày em đến cho tôi nụ cười.
Ngàn tia nắng chứa chan gọi mời.
Tình [Bm]chúng ta đẹp như những áng mây tɾong [Am]xanh [A7]vời vợi.
Trôi nhanh [A7]mãi xa tɾong [Am]đời tôi.
[ĐK:]
Người yêu hỡi có hay ta buồn.
Ngày em [A]đi bước chân anh [A7]về bên đời lẻ loi.
Người ơi [Dm7]có biết.
Tình [Bm]yêu ấy đã qua như cơn mộng đầu dỡ dang.
Để con [C7]tim lắng nghe ai đàn thì thầm.
Lời tình [Bm]yêu khi xưa lỡ làng.
Như cơn gió thoáng qua tɾong [Am]đời.
Em đã đến như tɾong [Am]huyền thoại.
Thế gian và em [A]đã ɾa đi không từ giã.
Biển xanh [A7]kia không ghợn sóng.
Ánh mắt ấy đã đưa tôi vào.
Một thế giới muôn vàn ước vọng đắm say.
Và tôi đã ước mơ có một [Em]ngày.
Em mãi bên tôi tɾong [Am]vòng tay.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP