Bất Quá Nhân Gian 2
Ngày em đi mình anh lệ rơi tràn mi, chiều hoàng hôn kéo ngang lưng đồi, người tình đành lòng tìm về những ái ân, bên người yêu cho em niềm vui, nhìn đoạn đường hôm nay sao buồn tênh, từng bước chân anh [A7]nghe chua cay tan nát lòng, mong [Am]sao cuộc đời nàng sung sướng vui [F]bên nhung lụa nhiều vật chất xa hoa hoài. Trong [Am]đêm tối anh [A7]cứ hoài mơ, ước sao đôi ta có nhau như ngày xưa, bao đam mê giờ là như áng mây, bay biến tan tình [Bm]sầu nhưng anh [A7]vẫn yêu nàng, một [Em]ánh mắt thơ ngây đắm say, khắc ghi tên em [A]mãi in vào tim, tɾăm năm anh [A7]mang theo một [Em]đóa hoa, ôm ấp hình [Bm]hài không ρhai mãi tình [Bm]chung.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký