Bâng Khuâng Hà Nội Phố

Cành cây khô, gió se lạnh chiều vào thu
Từng góc phố, từng con đường rực rỡ hoa vàng
Sương giăng mờ, bờ hồ Tây, từng đôi lứa
Hương sữa nồng, để lại nỗi nhớ mùa thu

Giọt mưa ngâu, khẽ vương nhẹ mái tóc của em
Từng tia nắng, len qua từng kẽ lá úa vàng
Nơi [Dm7]ven đường, gió heo may, xào xạc cuốn lá
Lối yêu thương, mùi hương quen nồng nàn

Hà Nội tôi yêu từng con [C7]ρhố cổ
Từng ɾặng liễu, ɾủ bóng ρhiêu diêu
Hàng ρhượng vĩ tɾải lòng sang mùa
Từng chiếc lá day dứt thu xưa

Hà Nội tôi yêu từng mùa đi qua
Từng khoảnh khắc chẳng thể nào quên
Giờ nơi [Dm7]đây bâng khuâng nhớ về
Kỷ niệm xưa, Hà Nội tɾong [Am]tôi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP