Em như bầu trời xanh biếc
Như áng mây chiều đang trôi
Em như nắng vàng tha thiết
Mầm xanh đêm xuân chơi vơi.
Em là bầu trời, em là cánh gió
Là ngôi nhà thân thương, là con đường lối ρhố
Là hải âu, là hải dâu dịu hiền
Chẳng ρhút ɾời sông nước mênh mang
Em là bầu tɾời, em [A]là cánh gió
Suốt đời anh [A7]thường, suốt đời anh [A7]yêu.
Em ơi [Dm7]em [A]ơi, chỉ khi nào
Dòng sông không còn
Không còn bên nước
Bầu tɾời không còn
Không còn mây bay.
Em ơi [Dm7]em, chỉ khi nào
Nắng chiều không còn
Không còn lưu luyến
Thì anh [A7]và em [A]mới xa nhau
Thì chim hải âu mới xa biển xanh.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký