Màn đêm buông xuống âm thầm
Tôi bước một mình tuổi thơ đơn côi
Không nhà không mẹ không cha
Nhiều đêm mưa gió
Ướt lạnh tấm áo không lành
Biết đi về đâu tìm đâu mái ấm gia đình.
Từng ngày lang thang không chốn
Mong [Am]được [G]một [Em]bữa cơm no
Vượt bao gian nan khốn khó
Mơ về cuộc sống yên bình.
Thời gian dần tɾôi đã thay đổi tôi
Khác xưa thật ɾồi còn đâu niềm tin
Lòng mến yêu thương người
Tôi đã lộc lừa gian đối.
ĐK:
Xin lỗi mẹ xin lỗi mẹ
Suốt bao năm qua con [C7]đã quá dại khờ
Ảo vọng lợi danh [A7]đã đánh mất con [C7]ɾồi
Con [C7]đã lầm đường lạc lối.
Xin lỗi mẹ xin lỗi mẹ
Đã hi sinh cho con [C7]mà con [C7]đâu nào biết
Đến bây giờ đây khi nổi đau dâng đầy
Chỉ có mẹ hiền bên con.