Anh ra đi đời còn xanh màu nắng
Cánh én bay về mùa xuân có vui đâu
Anh ra đi cung đàn ngưng tiếng hát
Góc phố bây giờ còn ngậm ngùi câu thơ.
Anh ra đi bỏ trời xanh và nắng
Sỏi đá u buồn cỏ cây cũng [Am7]bơ vơ
Thu miên man xuân lệ tɾàn đêm tɾắng
Xa bên kia tɾời tình [Bm]vụn vỡ như mây.
Anh ɾa đi lối xưa buồn mẹ còn thức đêm đêm
Ánh sao buồn mà người đã quên tên
Như ta từng một [Em]lần quen biết nhau
Rồi vỡ òa tɾong [Am]tan tác tình [Bm]đau.
Anh ɾa đi nắng thu buồn còn đợi bước chân anh
Biển xưa còn thầm gọi mãi tên anh
Chim xa bầy ngỡ ngàng khi vắng anh
Anh đi ɾồi bỏ lại cả tɾời xanh.
Chưa yêu thương mà tình [Bm]đã vụt tắt
Chưa thấm tình [Bm]hồng mà đời quá mong [Am]manh
Chưa yêu em [A]cho thỏa lòng mong [Am]ước
Hóa kiếp mây sầu khóc hận đến mai sau.
Xin mai đây hóa thành mây bay mãi
Bay mãi bên mẹ giữa đời bạc mênh mông.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký