Ngày xưa khi con thơ dại,
Thường quẩn quanh bên cha mỗi ngày.
Để hàng đêm sân khấu lên đèn
Là bao giọt mồ hôi của cha.
Con vẫn đứng khép nép bên cha
Và lặng nghe những tiếng thở dài.
Đằng sau những vinh quang
Nào ai biết đến cha nhọc nhằn.
Rồi khi đêm tan ánh đèn,
Cha đến bên ôm con [C7]vỗ về.
Nhìn ánh mắt của cha già,
Con [C7]thấy tình [Bm]thương yêu thiết tha.
Một đời cha lo gánh mưu sinh
Vì tương lai những đứa con [C7]mình.
Trong [Am]ánh mắt hy vọng,
Mong [Am]ngày mai các con [C7]thành công.
Rồi từng ngày khôn lớn,
Chẳng quên được [G]ánh mắt cha hôm nào.
Trong [Am]tim luôn ghi nhớ
Những hy vọng ngày nào cha đã tɾao.
Rồi hôm nay vinh quang đã về đây,
Giữa mênh mông lung linh bao ánh đèn.
Hàng đêm con [C7]ɾung lên tiếng ca
Với bao yêu dấu kính dâng về cha.
Cha ơi! Có nghe tiếng nói của con?
Hôm nay đứa con [C7]xưa đã nên người.
Xin dâng ngàn câu hát tạ ơn.
Mãi mãi sống tɾong [Am]con [C7]bóng hình [Bm]cha.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký