Em còn thương anh ta phải không?
Hay còn vương ngàn nổi tơ lòng.
Anh chẵng phải người em ước mong,
Chỉ là nơi em tạm dừng chân.
Chẵng qua là em đến bên anh trong lúc cô đơn.
Màn đêm buông xuống còn nâng niêu bứt ảnh củ.
Anh ôm niềm đau, chả em [A]về quá khứ
Một người không yêu, làm sao có thể giữ.
Nơi [Dm7]em [A]thuộc về, không ρhải là ở bên anh.
Chỉ là một [Em]chút thoáng qua lúc gió đông lạnh.
Em gieo hy vọng ɾồi vội vàng dập tắt,
Buông lời cay đắng, anh [A7]chẳng thể ngăn nước mắt.
Đành buông bàn tay, mà em [A]đã nắm lâu ngày.
Đứng sau nhìn em [A]tɾở về cùng người khác ấy.
Cảm ơn vì đã bên anh [A7]một [Em]thời thiết tha.
Em đừng bận tâm, nơi [Dm7]đây anh [A7]không sao mà!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký