Anh Bỏ Em Rồi

Thương đời em, sống cho chồng con.
Sống luôn thật tâm, chữ duyên mặn nồng.
Nghĩa đậm tình sâu, vì anh cớ sao vì ai.
Chữ duyên nhạt phai, bỏ em đi rồi.
Anh đi chín đợi mười trông
Đêm nhớ ngày mong [Am]bóng anh [A7]quay về
Anh đi gió dông nhiều khi tái tê lòng em.
Nhớ anh [A7]đau lòng, Anh đi con [C7]tɾẻ em [A]lo
Ăn ngủ thơm tho, nhưng vắng anh [A7]em [A]buồn
Anh ơi! Anh nhớ em [A]không?
Anh nhớ em [A]không?
Nhớ không? Tháng năm vợ chồng.
Thuở đôi tay nghèo, mà ta êm ấm.
Đến khi sang giàu, mình [Bm]mất nhau sao?
Anh ơi! Anh nhớ con [C7]không?
Anh nhớ con [C7]không?
Lúc xưa anh [A7]cõng anh [A7]bồng
Trẻ thơ thật thà, hỏi cha đâu mất?
Hỏi sao không về? Cha hổng thương con.
Anh ơi! Anh có hay bây giờ em [A]còn ngóng tɾông anh [A7]về....
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP