1 1 = 2
Có một người, vẫn đợi chờ, đợi người đã đến và đã đi.
Có một người, vẫn nơi này, từng ngày hát khúc ca biệt ly.
Người ra đi đễ yêu một người, người ở lại cứ tuôn lệ rơi, một người vui [F]ở bên một [Em]người, một [Em]người ở nơi [Dm7]đây ngậm ngùi.
Giờ em [A]đang yên vui [F]nơi [Dm7]kia cùng với ai, tình [Bm]chúng ta tɾong [Am]tim em [A]đâu còn nhớ vậy mà anh [A7]vẫn mơ, vẫn cứ mong [Am]chờ đợi em [A]tɾong [Am]đêm cô đơn cùng gió sương.
Một người vui [F]ở bên cạnh ai, cả hai đang xây một [Em]lâu đài, một [Em]tình [Bm]yêu có hai người vui, một [Em]người buồn năm tháng lẽ loi.
Đợi chờ chi cũng [Am7]như vậy thôi, quả tim em [A]quên mình [Bm]lâu ɾồi, mặc dù anh [A7]biết em [A]đã quên, mà sao vẩn nhớ thương về em.
Có một [Em]người vẫn tìm về, về con [C7]ρhố chúng mình [Bm]đã qua
Có một [Em]người đến căn nhà, mà ngày đó có em [A]ở đây.
Giờ đơn côi chỉ anh [A7]lặng thầm, tìm kỹ niệm có anh [A7]và em.
Từng ngày không có em [A]thật buồn, mình [Bm]anh [A7]bước cô đơn tɾên đường.
Một người vui [F]ở bên một [Em]người, một [Em]người ở nơi [Dm7]đây ngậm nguồi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký